Chào Luongytran! Không biết anh có biết rằng Đông y hiện tại bây giờ là cái thùng rác, để bao nhiêu "con bệnh" (đúng với nghĩa đen của nó), sau khi trải qua cả hàng loạt máy móc, đội ngũ bác sĩ giỏi nghề đă phải bị vứt vào đó. So sánh Đông y với Tây y là một sự so sánh khập khễnh. Bản thân tôi khi chữa bệnh, có đến 90% là được thải ra từ các bệnh viện nổi tiếng. Anh có biết rằng hằng tháng tôi đón nhận bao nhiêu đứa con tinh thần, mà tôi đă giúp cho các bà mẹ vô sinh được ra đời không? tôi chẳng có ǵ để giấu cả (và các thầy như thầy Phó, thầy Phutudu nữa), nhưng khi nói ra th́ người ta không tin, cho là chỉ có kẻ dại khờ mới mang bí quyết ra cho người khác. Tôi dẫn chứng hai câu chuyện này cho anh tham khảo nhé: pḥng khám tôi th́ có cả người Việt lẫn người ngoại quốc, họ thường giới thiệu nhau đến tôi để điều trị. Cách đây hơn 1 tháng, có một thương gia người Malaisia đến tôi khám bệnh, ông bị đau thắt dữ dội ở ngực trái cả 2 tháng, nhưng các bệnh viện lớn đều không thể chặn đứng cơn đau được, họ kết luận không t́m được nguyên nhân bệnh. Ông đến Sigapore th́ cũng nhận được kết quả tương tự. Nghe một người bạn giới thiệu, ông đến tôi khám, và ông cũng không nói ḿnh bị bệnh ǵ, khám ở đâu, và tây y kết luận như thế nào. Đến khi tôi chẩn đoán xong, và quả quyết bệnh sẽ giảm trong 1 tuần th́ bà vợ không tin, nhưng đă lỡ đến rồi th́ phải chấp nhận uống thuốc. V́ điều kiện sắc thuốc không được, nên tôi phải sắc cho ông. Lúc 10h sáng, người nhà tôi mang thuốc đến khách sạn th́ phải chờ ông ḅ ra mở cửa do cơn đau hành hạ. Đến 2h chiều, ông đến lại và nói, cơn đau đă hết sau 15 phút. Ông ở thêm 1 tuần, vẫn không thấy cơn đau xuất hiện trở lại. Sau đó ông về nước, và vẫn liên hệ Email để báo t́nh h́nh, tôi đă cho toa để ông tiếp tục dùng thuốc bên nước ông. Trường hợp thứ hai là chồng của Đạo diễn Síu Phạm. Cách đây 10 ngày, có đến tôi khám bệnh. Lúc đầu ông chỉ yêu cầu châm cứu, nhưng tôi cho biết bệnh này cần phải uống thuốc, ông không tin cho lắm, v́ ông nói Bác sĩ xác định suốt đời ông phải uống thuốc. Tôi nhờ chị Síu Phạm giải thích về tư tưởng của Đông y cho ông nghe, và giải thích về liên quan của tạng phủ. Cũng may đạo diễn Síu Phạm cũng là người am hiểu rất sâu về Đông phương học, v́ vậy mà chị giải thích rất tốt, khi đă hiểu ra vấn đề, ông tuyên bố sẽ ngưng toàn bộ thuốc tây khi điều trị (dù tôi khuyên ông nên giảm dần, không nên giảm đột ngột). Cho đến bây giờ, chị Síu Phạm thông báo cho tôi biết kết quả rất tốt, các triệu chứng đă ổn định, dù không dùng thuốc, nhưng cơ thể không những không phát bệnh như trước kia, mà lại c̣n tiến bộ rơ rệt. Vài ḍng trên để cho anh thấy rằng, Đông y đă giúp cho một đại bộ phận xă hội Việt Nam c̣n nghèo nàn, tránh được gánh nặng bệnh tật, tránh được những nặng nề tâm lư khi đi khám bệnh. Và đặc biệt, trên lâm sàng, ngày nào tôi cũng được hạnh phúc v́ thông tin tích cực từ phía bệnh nhân. Nếu chúng tôi lên diễn đàn chỉ để mua bán các loại sản phẩm, hoặc để "hân hạnh được phục vụ", th́ chúng tôi đáng trách thật, và cũng chẳng có nhân cách của người làm y. Nhưng chúng đau ḷng lắm, v́ chung quanh chúng ta, trong xă hội hiện đại, vẫn c̣n những con người, nghèo hoặc giàu, bị y học đưa vào t́nh trạng bế tắc, bỏ rơi. Vài ḍng tâm sự, nếu có ǵ thất ư, mong anh bỏ qua. Trần Quang Thống.
|